Người trong lưới - phần thiếu chương 9

Đoạn còn thiếu chương 9 của Người trong lưới (từ bản dịch tiếng Anh)

Rằng Tư Đồ Vỹ, quả thật là tên khai sinh của anh ta. (bắt đầu đoạn thiếu)

Trở lại thời điểm lập nghiệp ở Mỹ và thành lập Isotope Technologies, Nem đã là hacker. Công việc chiếm phần lớn thời gian của anh và đó là lý do duy nhất khiến anh không bao giờ tham gia vào những việc kinh doanh mờ ám hơn. Anh là một nhà thương thuyết tài năng, có thể nhận ra tính cách của một người từ những chi tiết nhỏ nhất, điều này khiến anh có sự thuyết phục và đã giành được nhiều hợp đồng cho Isotope ngay sau khi công ty được thành lập. Anh ghét cái công việc chủ yếu là thương lượng nhưng lại có khả năng thương thuyết như một lời nguyền. Sau đó đến SIQ và khối tài sản của anh tăng lên gấp bội. Ở tuổi ba mươi ba, anh đã kiếm được nhiều hơn những gì có thể tiêu cả đời. SIQ càng trở nên thành công, thì sự thành công này dường như càng vô nghĩa.

Sau một biến cố nào đó, Nem quyết tâm chôn giấu tên thật và trở về nơi chôn nhau cắt rốn của mình để thực hiện những cuộc điều tra và báo thù. Anh luôn là một con sói đơn độc và hệ thống giá trị của anh không giống phần lớn những người khác. Theo quan điểm của anh, những món ngon trị giá hàng nghìn đô la không hơn gì một tô mì vằn thắn của Lai Ký, và rượu ngon trị giá hàng chục nghìn chẳng bằng một cốc bia trước máy tính đang phát nhạc Chet Baker. Sự thỏa mãn anh theo đuổi không phải là xác thịt mà là thứ gì đó về mặt tinh thần, khó nắm bắt hơn rất nhiều. Nem không làm hại những cá nhân ích kỷ, nhưng nếu họ bắt nạt kẻ yếu, nếu họ không quan tâm đến người khác và nghĩ rằng có thể làm theo ý mình, anh rất vui khi đốn gục họ. Tuy nhiên, Nem là người có nguyên tắc; anh tin rằng các hành động đều có hậu quả.

Từ mà anh ghét nhất trên đời là “công lý”. Điều đó không có nghĩa là anh không biết sự khác biệt giữa thiện và ác – nhưng anh hiểu rằng thay vì đạo đức đơn giản, hầu hết xung đột trên thế giới đều nảy sinh từ sự khác biệt về quan điểm, với cả hai bên đều giương cao ngọn cờ công lý và cho rằng phe mình là chính nghĩa. Điều này cho phép họ biện minh cho những thủ đoạn là “tội ác cần thiết” để đánh bại đối phương – về cơ bản là luật rừng. Nem hiểu điều này sâu sắc. Anh có tiền, địa vị, quyền lực và tài năng, vì vậy có thể làm bất cứ điều gì mình muốn và người khác sẽ coi anh như hình ảnh đại diện của “công lý” – nhưng anh biết rằng việc kiểm soát người khác nhân danh công lý là một hình thức khác của bắt nạt.

Anh nhận thức rõ ràng về những phương pháp xấu xa mà mình sử dụng. Ngay cả khi những người mà anh đe dọa là các thủ lĩnh Hội Tam Hoàng, ngay cả khi những người mà anh lừa dối là những doanh nhân gian xảo, Nem không bao giờ để bản thân tin rằng mình đứng về phía công lý. Đây chỉ đơn thuần là dùng cái ác chống lại cái ác, biến tất cả họ thành những con thú hoang dã. Vì hiểu được điều này nên anh có thể kiềm chế được bản thân.

Cho dù đang làm việc cho khách hàng hay phục vụ mục đích cá nhân, anh cân nhắc nghiêm túc những phương pháp sẽ sử dụng và làm thế nào để áp dụng hình phạt tương ứng với tội phạm. Tiêu diệt một người thì thật đơn giản. Trong mắt anh, con người là một sản phẩm thấp kém, đầy vết nứt và sai sót để có thể kiểm soát hoặc thao túng. Nhưng có quá nhiều người thích đóng vai Chúa trời và anh không là một trong số họ.

Khi có người đến thuê anh báo thù, Nem xem xét cẩn thận lý lịch khách hàng tiềm năng và đầy đủ chi tiết về những gì đã xảy ra trước khi quyết định có chấp nhận thực hiện hay không. Nem chuyên thăm dò hung thủ xem họ đã làm gì với nạn nhân. Khi thực hiện các phi vụ như vậy, anh cảm thấy gần như vô tư – mình như một công cụ và thù hận thuộc về người khác. Tuy nhiên, khi can thiệp theo ý mình, anh phải điều chỉnh các hoạt động của mình cẩn thận hơn và đôi khi buộc phải sử dụng các phương pháp rườm rà, vòng vo để phù hợp với hệ thống đạo đức của mình. Tuy nhiên, khi xử lý vụ Thi Trọng Nam, anh gặp phải khó khăn.

Sau khi xác nhận những gì Nam đã làm, Nem muốn giải thoát cho những nạn nhân của hắn để họ có cơ hội trả thù. Anh muốn thấy hắn phải vào tù. Anh muốn hắn phải chịu những cực hình độc nhất vô nhị dành cho những kẻ phạm tội tình dục trong tù, để hắn phải từng ngày sống trong sợ hãi như những nạn nhân của mình đã từng. Rắc rối là Nem không tìm thấy bất kỳ thông tin nào về họ trên máy tính của Nam, chỉ có một số bức ảnh bị mất mặt.

Theo những phát hiện của Áp, Nam có hai điện thoại di động – một để sử dụng hàng ngày và một để săn mồi. Hắn liên lạc với các nạn nhân của mình qua chiếc điện thoại thứ hai và chỉ bật nó lên khi cần nói chuyện với họ. Nếu không, hắn giữ nó trong cặp, tắt nguồn. Không có ứng dụng nào trên điện thoại này và hắn không sử dụng nó cho bất cứ việc gì ngoại trừ chụp ảnh con mồi của mình.

Áp khám phá được tên tuổi của hai trong số các nạn nhân của Nam, nhưng Nem muốn tên tuổi của tất cả các nạn nhân. Hình ảnh mà anh tìm thấy trên mạng cho thấy rõ rằng có hơn một nạn nhân nhưng anh không biết tổng số là bao nhiêu. Anh biết rằng tất cả những cô gái mà Nam nhắm đến đều có tính cách giống nhau: không đủ mạnh mẽ để chống cự. Ngay cả khi tin tức về việc bắt giữ hắn được đăng tải, không chắc họ sẽ ra mặt. Họ có thể không biết được tên thật của hắn, cũng như không nhận ra rằng người đe dọa họ chính là người trong bản tin – đặc biệt nếu các tờ báo không in ảnh hắn.

Có nhiều yếu tố khiến vụ này thất bại. Nếu Nam cuối cùng bị kết án về tội nhẹ hơn – hành vi không đứng đắn – và chỉ phải ngồi tù một hoặc hai tháng, hắn sẽ còn tàn bạo và nguy hiểm hơn và tình cảnh những cô gái đó có thể sẽ trở nên tồi tệ hơn, chưa kể những nạn nhân mới chắc chắn hắn sẽ tìm thấy. Mới chỉ năm trước đã xảy ra một vụ giết người kép kinh hoàng: một nhà tư vấn tài chính nước ngoài phê ma túy trong cơn sùng bái vật đã tra tấn và giết hai gái mại dâm Nam Á, sau đó giữ những cái xác mất đầu trong vali dưới giường cho đến khi hắn ta đầu hàng cảnh sát. Sự căng thẳng cao độ của thành phố có thể khiến những loại tội phạm này tăng gấp đôi hành vi của chúng. Nem quyết định anh sẽ chỉ tấn công khi đảm bảo thành công – anh sẽ không tấn công Nam cho đến khi chắc chắn rằng hắn sẽ phải chịu mười đến hai mươi năm trong tù, vì vậy sẽ không thể gây hậu quả nào cho các nạn nhân của hắn. “Chúng ta có nên thâm nhập vào điện thoại của gã từ xa không?” Lúc đó Áp hỏi.

“Không, mạo hiểm lắm. Anh nói hắn chỉ bật điện thoại khi muốn liên lạc với mục tiêu. Sẽ không dễ để dụ gã vào cái bẫy này và gã là một thằng khốn thông minh – nếu gã cảm thấy có điều gì đó bất ổn, ta sẽ đánh động gã và tất cả công sức của ta đến nay sẽ trở nên lãng phí. Tôi sẽ nghĩ cách khác.”

Khi tìm hiểu lý lịch của Nam, Nem nhận thấy rằng công ty của hắn là một phần chương trình đầu tư của Hội đồng Năng suất và đang tìm kiếm một VC. Anh cân nhắc giữa rủi ro và lợi ích và quyết định gặp Nam bằng danh tính thật. Di đã đúng – đây là một cuộc tấn công xen giữa ngoài đời thực – ngoại trừ việc Nem thực sự là chủ tịch của SIQ và anh chỉ che giấu động cơ thực tế. Mọi người ở SIQ đều biết rằng Tư Đồ Vỹ đã nghỉ hưu bán phần, nhưng ít người biết rằng anh đang ở Viễn Đông chứ không phải ở Bờ Đông nước Mỹ – và ngay cả Kyle Quincy cũng không biết về cuộc sống hai mặt của anh ở Hồng Kông. Khi họ gặp nhau qua Skype thì Nem đều sử dụng thân phận Tư Đồ Vỹ.

Nem có khá nhiều trợ thủ: từ những kẻ lừa đảo đến hacker, từ những kẻ du đãng đến người bá nghệ, và anh có thể triệu tập một đến hai chục người ngay lập tức, mặc dù chỉ có Áp và Doris biết anh là Vỹ. Trong vụ này, Doris chịu trách nhiệm giữ liên lạc với Vinh, trong khi Áp theo dõi Nam và tìm kiếm nạn nhân của hắn.

Đây là giám đốc công nghệ của chúng tôi, Charles Thi.

Trong chuyến thăm đầu tiên của Nem đến văn phòng GT Technology, anh gây ấn tượng mạnh với Nam. Cao một mét sáu và có hình dáng như một cái thùng phuy, Nam không có ngoại hình bắt mắt, nhưng hắn linh hoạt và đầy tự tin, và hắn dường như quyết tâm chứng tỏ rằng mình có nhiều ưu điểm hơn những người nông cạn chỉ trông mặt mà bắt hình dong nhận ra. Trong cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa họ, Nem đã hiểu được tính cách của hắn và vạch ra chiến lược đối phó. Ban đầu anh định tình cờ “chạm mặt” Nam trên phố sau cuộc họp này, nhưng giờ anh vạch ra một kế hoạch táo bạo hơn.

Anh sẽ dụ Nam phải đi tìm mình.

Nam có vẻ nhiệt tình nên Nem tung ra một câu hỏi khó và chắc Nam sẽ nhảy vào trả lời khi Vinh lúng túng. Điều đó cho thấy Nam quan tâm đến Vỹ như thế nào. Vì vậy, trong khi chuyện phiếm, Nem đưa ra địa chỉ giả của mình, nói thêm rằng anh sẽ dự một buổi hòa nhạc tại Trung tâm Văn hóa. Nam đủ dũng cảm để không bỏ qua một cơ hội như thế này. Điều mà Nem không ngờ tới là bị Di cản mũi.

Hôm đó, khi từ công ty của Nam trở về Tây Doanh Bàn, Nem rất ngạc nhiên khi thấy Di đang ngồi trên cầu thang nhà mình, nhăn nhó lướt điện thoại, nghỉ làm sớm. Thông tin mới từ điện thoại của Văn buộc anh phải chuyển sự chú ý trở lại phía này của vụ việc. Khi Di khăng khăng muốn dành cả đêm để có câu trả lời càng sớm càng tốt, điều đó càng gây áp lực cho anh. Nem sẽ đến Trung tâm Văn hóa vào đêm hôm sau để thả mồi, nhưng Di đã lấy hết thời gian anh muốn dùng để chuẩn bị. Sau cuộc điện thoại với cô Viên vào sáng thứ Bảy, Di cuối cùng cũng rời đi. Nem triệu tập một trợ thủ để thực hiện cuộc hẹn vào buổi tối, sau đó bắt đầu ngủ vài giờ. Anh có thể điều tra hoặc theo dõi không ngừng nghỉ, nhưng khi phải trực tiếp xuất hiện, anh cần phải hoàn toàn tỉnh táo và có sự chuẩn bị. Nếu anh nói sai quá nhiều và làm Nam nghi ngờ thì đó không chỉ làm hỏng bước này mà có thể là hỏng toàn bộ kế hoạch, khiến Nam thoát khỏi lưới. Nam không tìm thấy Vỹ trong buổi diễn vì một lý do đơn giản: Nem không ở đó từ đầu. Áp theo dõi và báo cho anh thời điểm thích hợp để đi vào tiền sảnh, thiết kế “cuộc gặp gỡ tình cờ” của họ. Ở đó, Nem tình cờ gặp một nhân viên ngân hàng mà anh từng gặp nhiều năm trước tại một hội nghị ở Thung lũng Silicon và quyết định sử dụng sự quen biết của họ để làm màn kịch của mình trở nên thuyết phục hơn. Nam không biết rằng trong khi hắn đang nói những điều vô nghĩa về sự kết hợp nhuần nhuyễn của dàn nhạc và nghệ sĩ độc tấu, Nem cũng chế ra những nhận xét được ghép từ các bài đánh giá và những bản ghi âm trước đây.

Trong tuần tiếp theo, Nem thức khuya dậy sớm, tiếp tục điều tra các bạn cùng lớp Văn trong khi tạm dừng phía Nam. Khi Di tình cờ gặp ông Mạc tại tiệm Lai Ký và đến căn hộ của Nem để quấy rầy anh, anh đang chuẩn bị cho bữa tối với Nam vào hôm sau. Di liên tục làm gián đoạn quá trình làm việc của anh và những diễn biến bất ngờ liên tục xảy ra ở phía Nam, nhưng Nem vẫn cố gắng để mọi việc tiến triển.

Lý do chính Nem mời Nam ăn tối để lấy trộm điện thoại di động của hắn.

Tất nhiên không phải là “ăn cắp” theo nghĩa đen. Điều Nem quan tâm là dữ liệu trên điện thoại: thông tin liên lạc của nạn nhân, hình ảnh và video hắn ta đã quay,… Anh cũng hy vọng nếu có thể sẽ tạo ra một cửa sau đến điện thoại của mình, điều này cho phép anh truy cập mọi lúc và có thể giúp anh ngăn Nam làm hại những cô gái đó ngay cả trước khi phi vụ kết thúc. Nam là một chuyên gia công nghệ nên hắn có thể phát hiện ra một cuộc tấn công từ xa, nhưng miễn là Nem có quyền truy cập vào điện thoại, anh chắc chắn có thể xâm nhập vào mà không bị phát hiện.

Trong bữa ăn tối tại Thiên Đỉnh Hiên, Nem nhận ra rằng thậm chí Nam còn có khả năng hơn anh tưởng và cũng rất tinh ý. Dù SIQ không có ý định mở văn phòng chi nhánh Hồng Kông hoặc thâm nhập vào châu Á, nhưng Nam rút ra được kết luận xác đáng từ những manh mối giả mạo mà Nem cung cấp. Tối hôm đó, Nem có vài cơ hội để đoạt được điện thoại của Nam, nhưng cuối cùng anh quyết định để lưỡi câu ở dưới nước lâu hơn một chút trước khi kéo con mồi lên, không chỉ thêm cơ hội cho mục tiêu cắn câu mà còn chờ đợi cho đến khi hắn kiệt sức và không còn khả năng chống trả. Sau đó, những gì anh nghe được từ Áp xác thực quyết định chủ quan này.

“Tên khốn này đã phát hiện ra tôi trên tàu điện ngầm,” Áp nói qua điện thoại. “Không phải cả anh nữa chứ? Thực hư ra sao?” “Không tệ lắm. Tôi đã dừng bám đuôi gã tại Vượng Giác. Chắc chúng ta chưa đánh rắn động cỏ đấy chứ?” “Chỉ cần cẩn thận thôi. Hóa trang nếu anh thấy cần. Tay này cũng sắc sảo đấy.”

Sau đó, Áp giữ khoảng cách với Nam, tránh khỏi tầm nhìn hết mức có thể. Cuộc theo dõi diễn ra khoảng ba tuần và Nem tìm được một nạn nhân. Trong thời gian này, Nam liên tục săn lùng nạn nhân mới, đồng thời buộc những cô gái mà hắn có sẵn trong tay phải phục vụ tình dục. Vào cuối tuần mà Nem chuẩn bị cho lần thứ hai đến trường Enoch để vạch trần bộ mặt của Du, Áp chứng kiến Nam rủ một cô gái đến Festival Walk, sau đó cả hai vào khách sạn. Lúc họ quay ra, Áp theo dõi cô gái và khi lấy được địa chỉ của cô ta, Áp có thể chắc chắn rằng đây là “nô lệ số 3”. Áp cũng phát hiện Hào ở gần đó và thoáng thắc mắc liệu đó có phải một băng nhóm chứ không phải là một tên tội phạm đơn độc hay không, sau đó cho rằng có lẽ Hào chỉ tình cờ đến đó. Ngay cả khi có được thông tin của một nạn nhân, Nem vẫn giữ chiến lược của mình. Ngay từ đầu kế hoạch của anh là có được danh sách đầy đủ nạn nhân và anh muốn lấy được những bức ảnh chưa chỉnh sửa để làm bằng chứng. Cuộc tấn công chính nhắm đến Nam vào đêm 2 tháng Bảy tại quán bar.

Sau khi nhận giúp Di trả thù, Nem buộc phải tiếp tục đồng thời trên cả hai mặt trận. Ngay cả khi bí mật theo dõi nhà Du, anh vẫn chuẩn bị kế hoạch lấy điện thoại của Nam. Vào hôm Di lần đầu tiên đến căn cứ di động ở Broadcast Drive, Nem và Áp hoán đổi nhiệm vụ, vì vậy Áp theo dõi Du trong khi Nem trở thành Tư Đồ Vỹ và đến quán bar ở Lan Quế Phường cùng Nam.

Đến rồi. Cậu có thể để cặp trong xe.

Không sao, tôi mang theo được.

Nem hy vọng tách được Nam ra khỏi chiếc cặp chứa điện thoại di động, nhưng Nam từ chối vì hắn cần xem lại bản báo cáo dự định trình cho Vỹ. Nem không bối rối. Anh có kế hoạch dự phòng và có nhiều trợ thủ tối hôm đó. Không chỉ có chủ quán bar và các bồi bàn, anh còn có hai cô gái xinh đẹp Zoe và Talya làm mồi nhử. Không giống như Doris, hai người này không biết kế hoạch tổng thể và họ cũng không thắc mắc. Họ biết sẽ an toàn hơn nếu biết càng ít càng tốt.

Nhiệm vụ của Zoe và Talya là đánh lạc hướng Nam khỏi chiếc cặp. Khi hắn đang trong nhà vệ sinh, một trợ thủ khác lấy điện thoại và mang nó đến một phòng khác để phá khóa. Đến đây lại nảy sinh một vấn đề đau đầu – điện thoại được bảo mật bằng vân tay. Nem đã lên kế hoạch ba cách để có được thứ anh cần: lấy vân tay Nam từ tay nắm cửa xe; từ cái ly của Nam; tìm trên chính điện thoại. Ngày xưa thì phải tạo ra một cái khuôn, nhưng bây giờ ngay cả một học sinh trung học với những công cụ thích hợp cũng có thể trở thành một hacker hạng nhất. Nem đã có chuẩn bị. Một trợ thủ của anh lấy được vân tay, quét vào máy tính, đảo ngược hình ảnh và in trên giấy ảnh bằng mực điện phân đặc biệt để đánh lừa đầu đọc như một vân tay thực tế. Chỉ trong vài phút, họ vào được điện thoại của Nam.

Sau khi lấy được toàn bộ dữ liệu và cài đặt masque attack cửa sau, việc trả lại điện thoại cho Nam không quá khó, vì mọi sự chú ý của hắn đều tập trung vào Zoe có khuôn mặt trẻ thơ. Dù đây là một sự sắp đặt, Nem không sẵn lòng để Nam có nhiều thời gian vui vẻ và anh chắc chắn sẽ thể hiện để chọc tức hắn, sau đó Talya có thể tìm ra lý do nào đó để hạ nhục tay “giám đốc công nghệ” này.

Sơ suất duy nhất trong buổi tối hôm đó diễn ra sau khi Nem chia tay Nam. Trợ thủ đang theo dõi liên lạc giữa Nam và nạn nhân của hắn đã vô tình chặn tin nhắn, vì vậy tin nhắn Nam gửi không đến được “nô lệ số 3”. Chỉ sau khi Nem quay xe lại và tập hợp các trợ thủ của mình, họ mới nhận ra lỗi và gửi lại; may là Nam không để ý nhiều đến sự cố mất liên lạc kéo dài năm phút và hắn đã quên chuyện đó sau khi cô gái trả lời. Hắn bận tâm đến chuyện chiếm đoạt nạn nhân hơn. Nem biết rằng Áp không phạm sai lầm như vậy, nhưng thật không may, Áp đang bận theo dõi ở Broadcast Drive.

Khi Nem có danh sách nạn nhân, công việc của anh gần hoàn thành. Anh muốn tìm ra tên tuổi của tất cả những nạn nhân này để đích thân liên lạc với họ và phá bỏ sức ép tâm lý mà Nam áp đặt lên họ. Ngoài việc mắc hội chứng Stockholm, họ không đủ thông tin để lùi lại một bước và quan sát bức tranh toàn cảnh. Nhiều người cho rằng vì đang làm gái bao, yêu cầu sự trợ giúp của cảnh sát thì họ sẽ bị bắt; số khác sợ gia đình xấu hổ nếu hành vi của mình bị đưa ra ánh sáng. Nem chỉ đơn giản bác bỏ những lời nói dối của Nam. Anh cho họ biết không có luật nào ở Hồng Kông cấm phụ nữ bán dâm, nhưng bất kỳ ai ép buộc gái mại dâm có thể bị kết án theo luật. Ở tuổi vị thành niên, những cô gái này sẽ chỉ bị coi là nạn nhân. Mặc dù không thể làm được gì với những người sợ bị bạn bè, gia đình hoặc người yêu phát hiện, Nem tin rằng mình có thể thuyết phục phần lớn số họ cung cấp thông tin và giúp trả thù Nam. Nem rất giỏi trong việc khơi lên cảm giác hận thù ở người khác.

Đầu ngày, khi những hành động xấu xa của Nam bị phơi bày trên trang chủ Mạng GT, sáu nạn nhân của hắn đồng thời nhận được email nặc danh thông báo rằng Nam sẽ sớm bị bắt. Nem không nói cho mỗi người biết về sự tồn tại của những nạn nhân khác, chỉ thông báo rằng anh biết họ đang bị đe dọa và khai báo là cách duy nhất để thoát khỏi những đau khổ hiện tại và cũng nhằm đánh gục Nam. Con người là sinh vật ích kỷ. Nếu họ biết hắn bị kết tội dù họ có lên tiếng hay không thì có lẽ những cô gái này sẽ chọn cách im lặng. Khiến họ tin rằng chỉ có bản thân họ mới có thể cứu nổi mình làm cho những người yếu đuối trong số này trở nên mạnh mẽ. Nem biết các nạn nhân sẽ trả lời anh vào cuối ngày và thúc giục tất cả đến đồn cảnh sát địa phương tố cáo là động thái cuối cùng của anh trong ván cờ kéo dài này.

Khi Nem dẫn Di từ bãi đậu xe qua con hẻm để trở lại tòa nhà chung cư đã xuống cấp, anh thở phào nhẹ nhõm. Trong cả tháng trước, anh hoàn toàn bận rộn với vụ việc của Du và Nam, chưa kể đến những rắc rối mà Di liên tục mang lại. Anh từng tự hỏi tại sao mình phải vượt qua điều này, nhưng việc bỏ cuộc giữa chừng không phải là phong cách của anh, vì vậy Nem chưa bao giờ nghĩ đến việc bỏ cuộc trong cả hai vụ. Nem ước mình là Inoue Satoshi, thiên tài thực sự trong hai người, người sẽ có nhiều cách xâm nhập cao cấp hơn vào điện thoại của Nam. Anh từng chứng kiến năng lực của bạn mình ở đại học. Satoshi có thể xâm nhập vào bất kỳ nền tảng nào trong khoảng thời gian ngắn nhất. Anh ta khéo léo như một bác sĩ phẫu thuật não có thể cuộn lại bộ não. Đó là lý do Satoshi không chỉ là đối tác kinh doanh của Vỹ mà còn là người thầy của anh. Sự chỉ dẫn của anh ta đã khiến Nem trở thành một hacker. Satoshi ấy à, có trời mới biết anh ta đang ở đâu và làm trò gì.

Khi nói những lời này với tư cách Vỹ, Nem không nói dối. Anh đoán rằng Inoue, cũng như mình, đã chán thế giới tiền bạc và đang sống một cuộc sống tự do trong một căn hộ nhỏ ở một thành phố lớn nào đó.

(hết đoạn thiếu) “Thay quần áo xong cứ để đây là được.” Về căn hộ tầng năm, Nem nói với Di. “Người giúp việc theo giờ sẽ thu dọn.”

Nguồn: FB Hội Thích truyện Trinh thám